Ngạo Thi Nhân

Bán mỗi bài thơ chỉ chục ngàn,
Cơm tiền chẳng đủ phải ăn gian.
Nghèo tuy rượu nhạt, men còn thắm,
Túng bởi không lương, chữ vẫn tràn.
Bụi bám thi sờn đâu kể thiệt,
Rêu phong áo vẹt cứ hay bàn.
Chê khen bỡn cợt theo làn nước,
Ngạo nghễ riêng mình liệu có an.

orchiddl

Các bài họa:

Thi Sĩ Giang Hồ

Gạ mỗi bài thơ khoảng mấy ngàn,
Ta cười hí hửng rõ mình gan.
Khoe tài thánh võ đâu cần luận,
Cậy sức thần văn chẳng dễ bàn.
Vẩy bút tay luồn qua rặng liễu,
Gieo vần ý đọng giữa nhành lan.
Đời rong ruổi lắm không cầu cạnh,
Chỉ ước trong lòng mộng vẫn an.

diepthao

Đành Thôi...

(Góp vui cùng thi hữu orchiddl)

Ta giao bán chữ độ mươi ngàn
Được hẳn dăm bài chẳng dối gian
Bởi ước tình thơ luôn rộng mở
Rằng mong nghĩa bạn mãi căng tràn
Thương thì ghé lại câu đừng xét
Mến hãy vào xem vận chớ bàn
Dẫu chẳng mua gì vui vẻ tiễn
Thôi đành cất gánh chọn bình an

DUNG NGUYÊN

Chớ... Đừng!!!

Thơ anh viết mãi có dư ngàn,
Đốt bỏ sao đành lịnh vợ ban.
Chọc giỡn linh tinh làm mắt ngập,
Đùa chơi vớ vẩn khiến mi tràn!
Lòng sâu thủ nghĩa trong đời thực,
Bút cạn ru tình giữa thế gian.
Giấu ỉm … đừng mong mà hủy diệt,
Ai ngờ … phía địch báo hòa an.

NĐH

Cất Lại Thôi

Thơ nay tính kỹ độ hơn ngàn
Bán đổ sao đành phải báo gian
Nỗi ngặt bà mua đòi hốt mớ
Niềm đau lão ghét muốn gom sàn
Suy hoài buổi vắng hồn đâu tịnh
Ngẫm suốt đêm trường dạ chẳng an
Sĩ khí dâng trào đem cất lại
Chờ thi hữu đến chuyện riêng bàn

PhuongHoang

Thi Sĩ Bất Khuất

Bán cả bài thơ chỉ ít ngàn,
Sao đòi kiếm nổi bát canh chan.
Chân trèo vỉa núi khoe cơ khỏe ,
Mặt ngẩng thang mây lộ sức càn.
Sống chẳng khom mình theo lũ tục,
Đi còn đứng thẳng với nhân gian.
Thêm bầu huyết nhiệt hòa trong gió,
Kẻ sĩ nghìn năm vẫn thích gàn.

NCT

Lãng Du Hàn Sĩ

Bán tập thơ kia lấy tám ngàn,
Mua chùm khói sóng đãi giang san.
Hồng phai cánh gửi theo chiều gió,
Mực sẫm dòng khơi bám điệu đàn .
Mộng ảo đầu đèo xuôi bóng nhạn
Trăng sầu cuối bãi ngược thuyền nan.
Thi nhân chẳng nhớ xuân hè lại,
Vẫn trữ bên mình một nhúm than.

TĐNKH

Gửi Thơ Theo Gió

Phát tập thơ điên chốn thượng ngàn,
Mang hồn khói huyễn giữa dương gian.
Ngồi tu nước lã thay bầu rượu,
Đứng hái trăng lu đổi mộng tàn.
Cỏ dại lan nhanh đầu bến cảng,
Gà rừng gáy vội trước tam quan.
Ta luồn dép trái lừa hư ảo,
Gọi gió vô thường khẽ báo an.

TBG

Ai Mua Mà Bán

Bán mớ thơ con ước được ngàn,
Khen dồi tuyệt lắm hỡi loài gian.
Khoe sang đứa nọ lòe xe mới,
Chửi xéo thằng kia bịp mụ gàn.
Mép dãi mồm loa còn chúa nịnh,
Lưng teo bụng lép rõ vua bàn.
Ông ngồi đếm cuội pha trà đắng,
Ngậm miếng trăng gầy đỡ ủi an.

TTX

Mộng Mị

Dạo bán trăng non ghé cội ngàn,
Đêm buồn rỏ lệ héo không gian.
Hồn say bỏ phố đi tìm bạn,
Khách tỉnh lìa quê đến tụ đàn.
Mực tím loang mầu tim chực vỡ,
Thư hồng nhuộm sắc máu trào lan.
Thơ tình khói nhạt mờ nhân ảnh,
Hỏi nhé ai người thấu nỗi oan.

THMT

Bạn Hữu Rêu Phong

Rẻ rúng thơ ta cũng số ngàn,
Khuya nằm đắp chiếu lặng nghe than.
Trăng qua mái rạ mơn triền núi,
Gió dạo ao sen gợn sóng tràn.
Bạn cũ lâu ngày không ghé hỏi,
Người xưa mấy bận vắng câu bàn.
Rêu phong trước giậu căn nhà cỏ,
Mắt lão chưa nhòe thiếu lệ an.

TNK

Bán Tình Si

Bán một tình si được bấy ngàn,
Cau trầu lỡ dở biết ngay gian.
Thân em mặc kệ câu đời phán,
Phận gái màng chi miệng thế tràn
Ngọn bút tung hoành gieo chữ vạn,
Mùi trầm thấm đậm trải vần nan.
Ngồi chơi váy xõa xuôi dòng cạn,
Lả lướt thơ bay với điệu đàn.

THXH

Gánh Thơ Tàn

Bán gánh thơ tôi độ một ngàn,
Cơm thừa rượu loãng chả thèm gian.
Trăng mờ rọi chữ cơ hàn chứa,
Mực cạn soi nghiên cái khổ tràn.
Quạnh quẽ đò trôi ngoài sóng cả ,
Đìu hiu cá quẫy dưới ao sàn.
Trông trời ngóng bạn niềm tương ái,
Bão gió qua rồi cũng vững an.

TNK

Đọc Thơ Con

Bài thơ mẹ đọc dưới thông ngàn,
Lệ nhỏ u hoài đọng thế gian.
Lá thẫm rơi lìa trong đổ nát,
Hoa tươi rụng vỡ giữa hoang tàn.
Hồn nghe vọng tiếng thân người ngã,
Dạ thấy vang âm máu chảy tràn.
Nhớ tháng từng ngày con ở lại,
Cho đời mãi đẹp vững yên an.

MLS

Chốn Bình Yên

Tìm đâu hạc nội với mây ngàn,
Để lánh xa dần bọn tiểu gian.
Cõi tịnh không, lìa nơi ngập tỏa,
Dòng trong vắt chảy, suối tuôn tràn.
Thơ ngâm giữa tiếng chuông chùa vẳng,
Rượu nhấp bên hương vối luận bàn.
Bước rảo như sương vờn gió núi,
Say miền lãng bạt cảnh khương an.

DS

Im Lắng

Mảnh đất ngày xưa cận suối ngàn,
Đêm nằm tiếng ếch vọng nhân gian.
Vài ly nước mát lòng ngưng trệ,
Nửa bát cơm chay bụng ứ tràn.
Mộng thấy xoay vần – sao hết luận,
Thân ưa chuyển dịch - huống chi bàn.
Dăm người dọ hỏi thường im ắng,
Chỉ nguyện duyên tròn giữa lặng an.

HanhNguyen

Rỗng Không

Mắt thấy hư vô – giữa cõi ngàn
Tâm lùa vọng khởi – thổi mây tan.
Người qua chẳng để gì trên cát,
Nước chảy còn in dấu đá bàn.
Một tiếng chuông xa truyền vũ trụ,
Vài luồng khói lạnh tỏa không gian.
Ngồi yên nõ hỏi là chi nữa,
Nhẹ bỏ ưu phiền giữ tịnh an.

VoVi

Duyên Khởi

Ẩn dưới tàng cây giữa tịnh ngàn,
Êm đềm tĩnh lặng đếm thời gian.
Bình tâm cội phúc tương phùng đẫy,
Tỉnh trí nguồn thơ giã biệt tràn.
Ý dạo vô thường đâu hẳn rỗng,
Thân hồi biến đổi đã hòa an.
Đôi lời khẽ hỏi còn hay mất,
Chỉ nguyện tròn duyên bát nhã bàn.

Minh Tánh

Rạn Vỡ

Trời khuya nhẹ gửi gió hương ngàn,
Bỗng lặng thinh buồn kẻ trá gian
Mộng đẹp tan theo cùng sóng khói,
Tình xa vĩnh biệt mối chơi tràn
Hồn xưa ngẫm lại lòng thư giãn,
Ý cũ suy hoài dạ bảo an.
Một cõi đi về thôi vọng tưởng,
Chân không nẻo tịnh nỡ chi bàn.

Lung Linh

Chim Lồng

Chuồng kia lảnh lót tiếng chim ngàn?
Dụ bạn sa vào trận kẻ gian.
Suối biếc kêu rêu nhiều nước đục,
Non cao nhộn nhịp lắm sô tràn.
Câu văn ý nhạt hoài tha thiết,
Chén rượu tình si vẫn thắm bàn.
Trí nhẹ như hòa theo gió thoảng,
Mong rằng mãi tịnh cảnh trời an.

Cúc Koo

Trò chuyện cùng chủ bút:

Có 0 bình luận.