Đêm nằm nhẩm đếm hạt sương rơi
Xếp lại buồn vui những nợ đời
Chuyện áo cơm tiền lo chửa vợi
Con đường sự nghiệp đã nào ngơi
Soi miền dĩ vãng rầu tê tái
Nghĩ khoảng tương lai mệt rã rời
Dẫu biết trần gian là cõi tạm
Sao lòng ích kỉ chẳng hề vơi!
Mơ mòng ngắm cảnh đẹp chiều rơi
Dạ vẫn còn lo xót mảnh đời
Chẳng lẽ cùng nhau chờ áng vợi
Không màng mộng ước để ngày ngơi
Dù cho cuộc sống luôn tìm đổi
Dẫu được niềm tin chớ thể rời
Đủ biết ta bà nơi ngõ tạm
Nhưng lòng ích kỷ dễ gì vơi
Mộng Du Tuyết Trinh
Trò chuyện cùng chủ bút:
Có 1 bình luận.
DUNG NGUYÊN
Đăng lúc 07:45, 22/10/2024
Em cảm ơn chị đã chấp bút vui cùng.
Cũng lâu rồi em ít dạo f, không giao lưu...
Chẳng hiểu vì sao mất cảm xúc. Em vẫn rất nhớ chị và mọi người, vẫn vào lặng lẽ đọc nhưng không bình luận!
Em chúc chị luôn mạnh khỏe và luôn là người tạo nguồn cảm xúc cho bạn bè!
Cũng lâu rồi em ít dạo f, không giao lưu...
Chẳng hiểu vì sao mất cảm xúc. Em vẫn rất nhớ chị và mọi người, vẫn vào lặng lẽ đọc nhưng không bình luận!
Em chúc chị luôn mạnh khỏe và luôn là người tạo nguồn cảm xúc cho bạn bè!