Bóng Đè

Đêm rồi vật vã bởi cơn mơ
Ướt lạnh mồ hôi não mệt phờ
Trước mặt dăm người răng khấp khểnh
Bên sườn một kẻ tóc lơ thơ
Ghì vai ép xuống chôn ngoài bãi
Trói cẳng lôi ra thả giữa hồ
Giẫy giụa mồm la kêu cứu cứu
Tay choàng giật thót tỉnh cơn mơ...

DUNG NGUYÊN

Chiều Hoang

Nghiêng chiều lãng đãng cánh chim bay
Lối cũ mênh mang lá phủ dày
Le lói vầng dương sà đỉnh núi
Nhạt nhòa vạt nắng níu chân mây
Trang viên nhuốm lạnh hoa tàn hết
Cõi dạ hờn đau nỗi nhớ đầy
Cảnh bỗng hoang sơ người mất dạng
Nghe hồn buốt giá lệ lòng cay

DUNG NGUYÊN

Vô Thường

Đường trần thưởng ngoạn bấy lâu nay
Mặc sức rong chơi chả tính ngày
Tửu quán thâu đêm phè phỡn nhậu
Phòng trà suốt sáng thẫn thờ say
Nào hay thế sự vòng đen trắng
Chẳng rõ càn khôn lõi mỏng dày
Chỉ ước quăng đi lòng đố kị
Yên bình để sống tuyệt vời thay

DUNG NGUYÊN

Trơ Trơ

Đầu am bức tượng khảm da đồng
Nắng dãi mưa dầm chẳng ngại đông
Kẻ ngưỡng trà hương cầu với lạy
Người tin rượu oản kính rồi cung
Nào hay tốt đẹp đời quân tử
Chả rõ buồn vui phận má hồng
Đứng dõi đêm ngày chân liệu mỏi
Thân đày bão tố muộn phiền không!

DUNG NGUYÊN

Chúc Mừng Bác

(Kính tặng bác buixuanphuong09)

Chúc bác luôn vui khỏe giữa đời
Tâm lòng vững chãi trí đừng vơi
Vần bay bổng lướt cùng hoa nắng
Ý mộng mơ say với gió trời
Giữ mạch tinh thần như thác lũ
Cho vùng nhiệt huyết tựa trùng khơi
Là người thắp lửa dòng thơ phú
Chốn Mộc Gia Trang đẹp tiếng lời

DUNG NGUYÊN

Hẹn Mà Không

(Góp vui cùng thi hữu Hùng Lê)

Bạn bảo hôm nào sẽ ghé chơi
Cùng nâng chén rượu kiểm soi đời
Thăm vườn hội quán vần thu khởi
Cảm nghĩa tao đàn ý hạ khơi
Chữ ngọt ngào đan hòa sáng tỏ
Từ trau truốt gửi mộng tươi ngời
Tìm trong cõi tục niềm vui mới
Khổ hạnh nơi lòng cũng ngớt ngơi

DUNG NGUYÊN

Du Miên

(Góp vui cùng thi hữu Núi Không Tiền)

Mỗi buổi bình minh nắng rạng ngời
Hương nồng dịu ngát tỏa nghìn nơi
Làn sương lướt nhẹ mờ chen ngõ
Mạch suối tràn êm khẽ vẳng lời
Giỡn thảm hoa vàng duyên ý đượm
Lay mành cỏ biếc chuyện tình khơi
Về đây hỡi gió miền hoang dại
Dệt tiếp vần thơ thỏa nghĩa đời!

DUNG NGUYÊN

Nhân Sinh Vô Lượng

Đêm nằm nhẩm đếm hạt sương rơi
Xếp lại buồn vui những nợ đời
Chuyện áo cơm tiền lo chửa vợi
Con đường sự nghiệp đã nào ngơi
Soi miền dĩ vãng rầu tê tái
Nghĩ khoảng tương lai mệt rã rời
Dẫu biết trần gian là cõi tạm
Sao lòng ích kỉ chẳng hề vơi!

DUNG NGUYÊN

Miên Man

Muốn hỏi sao người lại dửng dưng
Trong khi cõi dạ thấy vui mừng
Thu vàng vẫn thắm hồn sao tủi
Hạ trắng đang nồng ý chẳng ưng
Trải dọc triền đê màu nắng tỏa
Về ngang lối cỏ bước chân dừng
Bao nhiêu kỉ niệm xưa ùa tới
Ảo ảnh theo dòng khó thể ngưng

DUNG NGUYÊN

Đời Lá

(Góp vui cùng thi hữu Núi Không Tiền)

Trên cành lá khẽ thả mình rơi
Hiến trọn thanh xuân với cõi đời
Một chút hơi tàn vun gốc cội
Vòng quay số phận chẳng khi rời

DUNG NGUYÊN